Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.
Lưu Qang Vũ
Chợt thấy xao xuyến khi đọc lại bài thơ này trong blog của Cố nhân. Vườn nhà H đầy nắng. Ở đây H đã viết: Mùa đi trong gió thổi
Nắng cong cháy mắt người
Em đợi người mây gió
Hát trên đỉnh phù vân
Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011
Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011
Tiếng nói yếu ớt đã vang lên
H đã nói thẳng thắn, chân thành suy nghĩ của mình về những việc đồng ngiệp đã làm. H phải nói vì H không bao giờ là người có thái độ trung dung. H yêu ghét rõ ràng. H cũng chỉ sống có một lần. Vì vậy H nhận thức được H không giống với đám đông nhốn nháo vì danh lợi, tiền bạc. Tiếng nói của H vang lên dù nhỏ nhưng ít nhiều đã thay đổi được thành trì lạc hậu của kiểu người sống lâu lên lão làng. Người có Đức có tài nhất định sẽ được yêu quý. H cũng biết có kiểu người sống giả dối. H cạch mặt. H còn biết nhiều thủ đoạn của họ nữa. Nhưng có tiền mà làm gì. Tiền không mua được nhân đức và năng lực.
H vui vì học trò dành cho H nhiều tình cảm quý mến.
H vui vì học trò dành cho H nhiều tình cảm quý mến.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)