Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

Thênh thang

Thênh thang

Em chạy trốn anh

Chạy trốn chính mình

Chạy trốn nỗi nhớ.

Nhưng ánh mắt anh

Nụ cười anh

Giọng nói ấm áp

Vẫn ám ảnh em

Mỗi hoàng hôn

Mỗi ban mai

Em muốn được hiến dâng

Được tái sinh

Được ở trong anh

Dịu dàng

Đắm say

Em sợ sự nhàm chán

Sợ vòng quay vô hình

Cuộc sống cần có những

hồi hộp.

Đợi chờ

Khát khao

Em không cần mực thước

Không cần sự đạo mạo

Trang nghiêm

Chỉ cần em được là một người đàn bà đích thực.

Em bất cần

Khi đứng trước sự bon chen

Ghen tị nhỏ nhen

Bởi đời sống của em

Là bầu trời

Thênh thang

Ngoài ô cửa

Là những thảo nguyên mênh mông

Là những cảm xúc

Vô biên

Anh ơi đừng tỉnh nữa

Để em được yêu anh

Để lúc nào giữa chật hẹp của lộ trình định sẵn

Anh nhớ đến em

Để bên anh

Em là người đàn bà đích thực.

Huỳnh Thu Hậu

Ngày thu thương nhớ

2 nhận xét:

  1. Làm sao chạy trốn được mình
    Khát khao cũng bởi chữ tình mà thôi
    Bao giờ sông nước ngừng trôi
    Nhân gian một cõi mới thôi chuyện tình

    Trả lờiXóa
  2. Chúc Hậu thật vui trong ngày truyền thống của Phụ Nũ Việt Nam

    Trả lờiXóa