Thi kết thúc học phần xong. Một cảm giác u buồn xâm chiếm lấy Q. Đã đến lúc, các bạn trong lớp ai cũng khăn gói lên đường về quê ăn Tết. Đây là khoảng thời gian Q cảm thấy cô đơn nhất. Không có ai và cũng không còn ai ở nhà đợi chờ Q. Từ khi mẹ mất, gian nhà tranh bé nhỏ thành ra quá rộng đối với Q.
Trong Q luôn có hai con người. Một người đầy nghị lực, ý chí, vượt khó. Q tự kiếm sống để ngày ngày đến giảng đường ngồi học. Lao động chân tay hay lao động trí óc, Q đều nhận làm. Mùa hè, Q đi trồng cây thuê, đi làm phụ hồ cho các công trình xây dựng. Có khi ra đến thành phố X hay vào Cao nguyên Y. Bình thường Q làm việc ở cửa hàng internet, chạy bàn cho nhà hàng tiệc cưới. Có khi làm gia sư. Tuy cuộc sống mưu sinh lắm gian nan nhưng lúc nào Q cũng cảm thấy lạc quan, yêu đời
Còn một người khác trong Q thường hay tủi hờn. Cuộc đời thật bất công. Tại sao chỉ có một mình Q giữa cuộc đời này? Tại sao không có ai đợi chờ Q? Q lầm lũi một mình. Vui, buồn, khóc, cười. Cô độc quá. Nhiều lúc Q đã khóc. Nước mắt của một thằng con trai mười chín tuổi mặn và đắng làm sao! Đêm nào Q cũng nằm mơ. Nhưng giấc mơ có mẹ là giấc mơ đêm giao thừa. Q loay hoay quét dọn trong khi mẹ nấu mâm cơm cúng ông bà.
Sáng nay là buổi học cuối cùng. Cả lớp náo nức, rộn ràng đợi giờ văn học Mĩ của cô chủ nhiệm để tạm biệt và gửi lời chúc tết. Q ngồi bên ô cửa sổ, mở ra góc vườn xanh tán hoa Sưa dưới kia. Và Q miên man nghĩ. Q rất yêu việc học. Hạnh phúc nhất của Q là được đến giảng đường. Được nghe thầy cô giảng bài. Cô giáo chủ nhiệm rất quan tâm đến hoàn cảnh của Q. Thường động viên tinh thần và cho Q mượn sách đọc. Cô hướng dẫn Q và các bạn trong lớp có hoàn cảnh khó khăn thủ tục vay tiền ngân hàng để đi học. Q cũng đã từng được nhận học bổng của các tổ chức tài trợ. Q nhớ mãi lần đầu tiên đến ăn cơm nhà cô cùng các bạn trong lớp. Cô bảo Q rằng cuộc đời không cho ai tất cả và cũng không lấy đi của ai tất cả. Số phận có thể thay đổi được Q à.
Q lờ mờ hiểu ra số phận và định mệnh là hai phạm trù khác nhau. Những giờ giảng của cô luôn để lại ấn tượng sâu sắc về trí tuệ và cảm xúc cho cả lớp. Tiếng cô chủ nhiệm vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Q:
“ Đây là buổi học cuối cùng của năm, cô chúc các bạn về ăn Tết cùng gia đình vui vẻ, chúc đại gia đình vạn sự như ý” .
Rồi cô tiến xuống cuối lớp và tiếp tục:
“ Lớp chúng ta, Q là bạn có hoàn cảnh mồ côi cả cha lẫn mẹ. Là giáo viên chủ nhiệm cô có món quà Tết gửi em về thắp hương cho mẹ. Tết này cô và các bạn đại diện lớp sẽ lên thăm em.
Q cảm động vô cùng. Q không còn cảm thấy cô độc nữa. Những ánh mắt yêu thương và chia sẻ của các bạn trong lớp dành cho Q. Gia đình của Q là ở đây. Ngoài kia, cánh én đang về. Những chồi non đang cựa mình háo hức đón xuân. Ngàn giọt sương đọng trên lá cỏ nơi những con đường nhỏ trong sân trường đang nhấp nhánh gọi xuân sang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét