Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

LẦN ĐẦU TIÊN DƯỚI ÁNH ĐÈN SÂN KHÂU




Nấm của ba mẹ biểu diễn tiết mục Nào nhảy lên bạn ơi nhân ngày nhà giáo Việt Nam. Ba tuổi. Nấm múa erobic y như mẹ. Yêu quá chùng động tác tay và chân. Nấm lắc eo diệu quá! H thấy mình ngày xưa qua hình ảnh của Nấm bây giờ. Ba Mẹ chở Nấm đi công diễn. Nấm ôm mẹ nói : Có mẹ ở bên con không sợ gì hết. H nghe con nói mà gần khóc. Vì lúc nào cũng chỉ có hai mẹ con quấn quít cùng nhau. Hoàn cảnh ba phải công tác xa. Nấm đã lớn lên bên cạnh Mẹ. Ba tuổi. Nẫm đã giúp mẹ mở chìa khoá cửa. Nấm cầm một chùm chìa khoá tự thử hết và mở được. Những lần tiếp theo thao tác đã rất thành thục. Sáng dậy, Nấm tự đi mở cửa cho mẹ. Đó là niềm hạnh phúc vô biên mà H có được. Tính tự lập của Nấm, tình yêu dành cho Nấm là động lực giúp H đủ dũng cảm và nghị lực vượt lên sự cô đơn, nhiều lúc sợ hãi để sống.

HĐNT ai cũng có chồng bên cạnh, Chỉ có H là một mình. Những chiều mưa. Đêm mưa. H có Nấm bi bô nói cười. Những cuộc điện thoại của Ba, cũng không bao giờ lấp đầy sự trống vắng của ngôi nhà. Ba cũng không bao giờ có thể ở bên cạnh khi mẹ con H gặp điều không may. Chiếc xe hư. Cũng quá nặng đối với H. Cái điện tắt. Máy nước nóng bị hư…. Một mình H xoay xở. Và rất nhiều lần H khóc một mình.

H vừa là Ba, vừa là Mẹ của Nấm. Đó là định mệnh. H không thể thay đổi. Có bao nhiêu người phụ nữ có chồng đi công tác xa như H ? H không biết

hết. Nhưng H nhất định sẽ sống đầy bản lĩnh để là điểm tựa cho Nấm. Nấm là người cần mẹ và yêu mẹ nhất trên cuộc đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét