Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

Miền của em

MUỘN

Huỳnh Thị Thu Hậu

Em biết rằng em là người đến muộn

Chỉ một bước chân sao chẳng thể sánh cùng

Em biết rằng em là người đến muộn

Có chị ấy rồi liệu anh còn yêu em


Em giận mình rồi giận cả câu ca

Sao không nói hộ lòng em sóng cả

Đâu biết rằng câu ca nào có tội

Anh vô tình anh chỉ biết đấy thôi


Trăng muộn là trăng tròn hơn cả

Hoa muộn là hoa của yêu thương

Tình muộn là tình chưa dám ngỏ

Yêu anh nhưng chẳng thể tỏ bày


Không thể yêu ừ! Riêng em đứng đợi

Chỉ xin làm bến đỗ nơi anh qua

Dẫu biết rằng tàu anh không dừng lại

Nhưng chẳng thể nào mặt đất thiếu sân ga.

1 nhận xét:

  1. Một bài thơ hay, buồn man mác.
    Ai cũng có lúc xao lòng...

    Làm sao tàu thiếu sân ga
    Khi vừa dừng lại cũng là sắp đi
    Tình yêu một cõi vô vi
    Mà sao ta mãi ôm ghì trong tim!

    Trả lờiXóa