Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Tái sinh -Truyện của Hậu

TÁI SINH

L gọi cho Q từ thành phố S xa xôi: “Ngày nào anh cũng đọc blog của em. Không có anh để khóc khi bất bình ức uất, nhưng phải cố lên. Sống phải đấu tranh không được bi quan vì nó đồng nghĩa với đầu hàng. L một mình ở thành phố S lãng mạn, với lá vàng, với cái rét buốt. Và cô đơn. Và nhớ Q cháy bỏng. Sau hội thảo, L tranh thủ đi hiệu sách để mua tặng Q những cuốn truyện. Đó là thói quen đáng yêu mà L có từ khi yêu Q. Mỗi cuốn sách là một kỉ niệm về những nơi L đã đi qua. L đã từng ghi : “Love isnts everything for me but help me can do everything” trong cuốn Lụa khi gửi cho Q.

L bao giờ cũng bận rộn. Mực thước. L yêu Q vì Q là một thế giới khác. Q tài hoa. Lãng mạn. Toàn làm những điều bất ngờ. Không định sẵn. không lập trình. Không kế hoạch. Khi L đang tối mắt, tối mũi vì họp hành nơi công sở thì Q gọi: “Anh ơi, cà fe nhé!” Mùa đông ướt sũng không ánh nắng mặt trời Q gửi tin: “Anh ơi đi ra biển cùng em. Ở đây em thấy ngạt thở vì sự kèn cựa và đố kị”.

Một mình với mùa đông ở S. L thấy nhớ Q da diết. Nhớ mái tóc mây vàng mềm như nhung. Nhớ ánh mắt biết cười. Nhớ đôi bàn tay ấm áp. Q đam mê công việc. Nhiệt tình với một ngọn lửa trong tim. L luôn cảm thấy bất an trong tình yêu của Q. Vì không bao giờ nắm bắt được Q. Q cho rằng cuộc đời là một cuộc chơi. Hãy vui chơi hồn nhiên như đứa trẻ. Công sở và văn phòng chỉ là những mê cung khiến anh đánh mất mình. Khi quen Q, L đã nghe rất nhiều lời đồn. Đám con gái cơ quan L kháo nhau: “ Q đa tài. Đa tình”. Chị L thì bảo : “ Con gái viết truyện, làm thơ như Q làm người tình thì thích chứ làm vợ thì mệt lắm.” Bạn thân L bảo: Q là người sống bản lĩnh, phong cách, chân thành. Hiếm đó. Cố mà giữ.” Riêng L mới hiểu đằng sau vẻ cứng cỏi, mạnh mẽ thì Q là người rất yếu đuối, hay khóc một mình khi cô đơn. Sống tình cảm nên dễ bị tổn thương. Thích sự công bằng và khẳng định được mình. Rất cứng đầu. Q thích mặc áo dài lụa đến trường. Yêu những lối đi với hoa cúc dại vàng trong khuôn viên của trường. Có lần, Q tâm sự cùng anh Q đã phản biện lại đồng nghiệp. Họ vô lí quá. Những thói quen cũ mòn. Những quan niệm cũ mòn. Dù thế nào Q vẫn luôn sáng tạo. Vẫn thử nghiệm những phương pháp mới. Chỉ cần nhìn ánh mắt học trò là Q biết mình được tiếp thêm sức. Và anh nữa.

Từ ngày anh đi. Đêm nào Q cũng nằm mơ. Mộng mị. Q lạc anh giữa đám đông. Q rất ghét đám đông. Nhìn ai cũng giống nhau. Xét nét. Giữ kẽ. Níu áo nhau. Những nụ cười không một chút thật thà. Đãi bôi. Mà nụ cười Q thì tràn đầy. Rồi Q thấy mình trên đỉnh mây mưa. Những cơn mưa tái sinh. Chợt Q bị đuổi bắt bởi một con rắn. Bản năng sinh tồn trỗi dậy. Q cố chạy. Nhưng càng cố càng không thể. Một tiếng kêu xé màn đêm vỡ ra.

Q thức dậy trong hỗn mang cảm xúc. Không thể ngủ lại. Q mở máy tính ra viết blog: Thơ cho L: Em chạy trốn anh.Chạy trốn chính mình. Chạy trốn nỗi nhớ. Nhưng ánh mắt anh.Nụ cười anh. Giọng nói ấm áp.Vẫn ám ảnh em. Mỗi hoàng hôn. Mỗi ban mai. Em muốn được hiến dâng. Được tái sinh. Được ở trong anh.Dịu dàng. Đắm say. Em sợ sự nhàm chán. Sợ vòng quay vô hình. Cuộc sống cần có những. hồi hộp. Đợi chờ. Khát khao. Em không cần mực thước. không cần sự đạo mạo.Trang nghiêm.Chỉ cần em được là một người đàn bà đích thực. Em bất cần.Khi đứng trước sự bon chen. Ghen tị nhỏ nhen.Bởi đời sống của em. Là bầu trời Thênh thang Ngoài ô cửa Là những thảo nguyên mênh mông.Là những cảm xúc.Vô biên.Anh ơi đừng tỉnh nữa.Để em được yêu anh.Để lúc nào giữa chật hẹp của lộ trình định sẵn. Anh nhớ đến em. Để bên anh. Em là người đàn bà đích thực.

Và Q lại nằm mơ. Những cơn mưa tái sinh.

1 nhận xét:

  1. Vẫn là đêm của ngàn xưa
    Hỗn mang trời đất em chưa ra đời
    ngày em trần thế rong chơi
    Địa đàng mở của gọi mời thi nhân
    dương quang một ánh trong ngần
    tà huy khuất bóng ngỡ ngàng tái sinh

    Trả lờiXóa