Thứ Ba, 27 tháng 4, 2010
Tình yêu và huyền thoại
Chàng đuổi theo trên chuyến xe cuộc đời
Nàng vươn tay hái sao trời đỉnh núi
Kết lên tóc mây như đôi mắt tình yêu.
Nàng cầm đuốc soi sáng tâm tư chàng
Bầy thỏ ngoan đi trốn đôi tay chàng
Hồn chết đuối nơi sông dài yêu đương
Bóng đêm đứng trông chiều khóc ai sương mù.
Trên đồng bằng ân ái, môi nàng là hoa thắm
Cho mật ngọt tình yêu, đam mê đừng trốn mất
Mây mùa hè thiêu đốt, sa mạc lòng rực cháy
Chim rừng về hỏi lá, đàn quạ bên cười rũ.
Nàng là đá bao tuổi xanh hỡi nàng
Chàng là rêu ôm đá mơ thiên đàng
Bằng đôi chân mang linh hồn rã điếu
Đá xanh chở rêu về núi ta tự tình.
Trịnh Công Sơn
Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2010
Mùa hoa osaka
Thứ Tư, 21 tháng 4, 2010
Vó ngựa trên đồi cỏ non
Thứ Hai, 19 tháng 4, 2010
Cõi nhân gian
Sáng nay, dây thật sớm đến trường. Lại thấy vui. Đâu đó cũng có đôi đồng nghiệp hiểu mình.
Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010
Tiếng Việt rồi sẽ đi về đâu?
Tạm biệt Huế
Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
mặt trời vàng và mắt em nâu
Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ hư vô
em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đứng lầm em với cố đô
Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
nón rất Huế mà đời không phải thế
mặt trời lên từ phía nón em nghiêng
Nhịp cầu cong và con đường thẳng
một đời anh đi mãi chẳng về đâu
con sông giùng giằng con sông không chảy
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
anh trở về hóa đá phía bên kia
THU BỒN
Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010
Bài hát tôi yêu
Một Thời Để Yêu
Cất tiếng hát cho một Người
Có mắt biếc soi nụ cười
Tươi như cánh hoa tình ái
Đã biết nói yêu một lần
Sẽ thấy đớn đau thật gần
Sẽ thấy nắng phai nhạt dần
Khi vương vấn trong tình yêu
Đời là một thời để yêu
Yêu trong bóng đêm lẻ loi
Yêu cho bao nỗi đắng cay
Yêu cho quên từng ngày tháng
Tình là một lần được mơ
Mơ trong bóng đêm lẻ loi
Có những chiếc lá úa rơi
Rôi chơi vơi vào trời tối ..
Có biết đắng cay một lần
Mới tiếc nuối ân tình này
Mới biết nhớ mong từng ngày
Như khi thấy nhau lần cuối
Hết đắm đuối trong cuộc tình
Hết đứng ngóng trông Người tình
Sẽ thấy đớn đau một mình
Như khi tiễn nhau lần cuôi ..
(Repeat both Refrains)
Những phút cuối trong cuộc đời
Vẫn thấy nhớ thương một Người
Lúc nhắm mắt xin nụ cười
Thay cho chiếc hôn lần cuối ..
(Repeat both Refrains)
Thơ tình tôi yêu
Thơ cho nhỏ
Thân ngựa chạy một đêm sầu gió núi
Đứng chìm theo ngọn suối đứng riêng trời
Hơi thở ngọt em một thời phong kín
Nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi?
Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
Ta chim rừng cánh đã mỏi thương đau
Hương cỏ dại mát chân người ngà ngọc
Em bảng đen vôi trắng giết đời nhau
Trăm con bướm bay về chung một ngõ
Suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
Em áo lụa dáng gầy hơn bóng núi
Rừng ơi rừng cây đợi đã bao lâu
Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
Gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
Em mới lớn nên tình như thác gọi
Thương giùm ta thân ngựa đã xa bầy.
Loa kèn của tôi
Tối qua, đọc lại London với tiếng gọi nơi hoang dã để mai đi dạy. Mình có thói quen ghi rất nhiều những suy nghĩ trong sách mình mua. Mình đã ghi lại lòng mình.
Khi nước mắt con người cạn ráo trước nỗi đau của người khác, khi ấy trái đất hóa thành mồ chôn.
Khi người này đến với người khác mà cẩn trọng, dè dặt, đeo mặt nạ,khi ấy cuộc sống chỉ là một sân khấu.
Khi tôi chỉ sống và không cần đòi hỏi yêu thương, không cần ban cho ai tình yêu thì còn gì đau hơn không?
Đó là những ngày ở Hà Nội. Có rất nhiều tình cảm đẹp nhưng mình không đón nhận và có một tình cảm mình không hề biết. Có linh cảm con gái nhưng không thấy LNL thể hiện mạnh mẽ nên mình chỉ xem như bạn. Ai có hay ngờ, LNL đã viết cho mình vào cuốn sách này :
Love isnt everything for me but can help me overcome everything. Call me if...
Tự nhiên thấy hạnh phúc dù đã rất muộn. Bên kia địa cầu, LNL đang mải mê với luận án văn chương. Mình sẽ đợi cậu về đem chút say mê đến với học trò của mình.
Ngày cuối tuần rực rỡ
Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010
ẤN TƯỢNG
Hai hàng me
Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010
vWilliam Saroyan- Trái tim ta ở miền non cao
Thẳm sâu trong tâm hồn một không gian bao la.
Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010
Bây giờ em ở đâu Marc Levi
Núi đồi Quê Cỏ
Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010
Xe đạp ơi
Ngày xưa, tôi cũng có một mối tình xe đạp. Những ngày ở Huế, anh đã đợi tôi trong khuôn viên trường Văn khoa, dưới bóng cây bàng, với chiếc xe đạp màu đen, có dàn ngang. Anh chở tôi trên con đường Phượng bay.