Thứ Ba, 27 tháng 4, 2010

Tình yêu và huyền thoại

Nàng mọc cánh bay đến nơi chân trời
Chàng đuổi theo trên chuyến xe cuộc đời
Nàng vươn tay hái sao trời đỉnh núi
Kết lên tóc mây như đôi mắt tình yêu.

Nàng cầm đuốc soi sáng tâm tư chàng
Bầy thỏ ngoan đi trốn đôi tay chàng
Hồn chết đuối nơi sông dài yêu đương
Bóng đêm đứng trông chiều khóc ai sương mù.

Trên đồng bằng ân ái, môi nàng là hoa thắm
Cho mật ngọt tình yêu, đam mê đừng trốn mất
Mây mùa hè thiêu đốt, sa mạc lòng rực cháy
Chim rừng về hỏi lá, đàn quạ bên cười rũ.

Nàng là đá bao tuổi xanh hỡi nàng
Chàng là rêu ôm đá mơ thiên đàng
Bằng đôi chân mang linh hồn rã điếu
Đá xanh chở rêu về núi ta tự tình.
Trịnh Công Sơn

Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2010

Mùa hoa osaka

Tháng 4 về. Osaka nở vàng rực góc phố. Từng chuỗi hoa đổ xuống dịu dàng và quyến rũ. Osaka đỏ huyền thoại và kiêu kì. Anh cho tôi biết thêm một màu khác của osaka. Trước đây tôi chỉ biết osaka vàng thôi.Dù vàng hay đỏ, osaka thật đẹp.

Thứ Tư, 21 tháng 4, 2010

Vó ngựa trên đồi cỏ non

Khi em bên anh, thời gian như ngừng lại. Khi em bên anh, sự bình yên lên ngôi. Anh là chú ngựa dũng mãnh. Em là cánh đồng cỏ mềm mại nằm dưới vó ngựa kiêu hùng kia. Nồng nàn là em. Đắm say cũng là em. Dịu dàng là em. Mãnh liệt cũng là em. Hãy cùng em thăng hoa với bất tận cao xanh, trong sự hòa hợp của tâm hồn. Bây giờ. Và mãi mãi

Thứ Hai, 19 tháng 4, 2010

Cõi nhân gian

Đêm mưa. Buồn. Nắng cũng buồn. Mưa càng buồn hơn. Mưa là sự tái sinh. Mà sao mình lại khóc? Khóc một mình. Khi phát hiện sự vô tâm và nhỏ hẹp của đồng nghiệp. Ước gì được là hạt mưa. An nhiên. Không buồn. Không vui. Không khóc. Không cười. Danh vọng là phù vân. Nhưng có người không hiểu điều đó. Chữ tâm và chữ tình mới là điều cuối cùng còn lại.
Sáng nay, dây thật sớm đến trường. Lại thấy vui. Đâu đó cũng có đôi đồng nghiệp hiểu mình.

Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

Tiếng Việt rồi sẽ đi về đâu?

Đêm qua, tôi đọc lưu bút của cháu gái, hạnh học lớp 9. Bàng hoàng vì các bạn sử dụng tiếng Việt thời @. Tất cả đều sai, đều lệch chuẩn. Lệch chuẩn trong ngôn ngữ dẫn đến lệch chuẩn trong suy nghĩ. Các bạn đều nhại mọi chuẩn mực. Má tôi và chị gái thì không thể đọc được.

Tạm biệt Huế

Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ hư vô
em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đứng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
nón rất Huế mà đời không phải thế
mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
một đời anh đi mãi chẳng về đâu
con sông giùng giằng con sông không chảy
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
anh trở về hóa đá phía bên kia

THU BỒN

Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

Bài hát tôi yêu

Một Thời Để Yêu

Chút ánh sáng cho cuộc đời
Cất tiếng hát cho một Người
Có mắt biếc soi nụ cười
Tươi như cánh hoa tình ái

Đã biết nói yêu một lần
Sẽ thấy đớn đau thật gần
Sẽ thấy nắng phai nhạt dần
Khi vương vấn trong tình yêu

Đời là một thời để yêu
Yêu trong bóng đêm lẻ loi
Yêu cho bao nỗi đắng cay
Yêu cho quên từng ngày tháng

Tình là một lần được mơ
Mơ trong bóng đêm lẻ loi
Có những chiếc lá úa rơi
Rôi chơi vơi vào trời tối ..

Có biết đắng cay một lần
Mới tiếc nuối ân tình này
Mới biết nhớ mong từng ngày
Như khi thấy nhau lần cuối

Hết đắm đuối trong cuộc tình
Hết đứng ngóng trông Người tình
Sẽ thấy đớn đau một mình
Như khi tiễn nhau lần cuôi ..

(Repeat both Refrains)

Những phút cuối trong cuộc đời
Vẫn thấy nhớ thương một Người
Lúc nhắm mắt xin nụ cười
Thay cho chiếc hôn lần cuối ..

(Repeat both Refrains)

Thơ tình tôi yêu


Thơ cho nhỏ


Thân ngựa chạy một đêm sầu gió núi
Đứng chìm theo ngọn suối đứng riêng trời
Hơi thở ngọt em một thời phong kín
Nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi?

Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
Ta chim rừng cánh đã mỏi thương đau
Hương cỏ dại mát chân người ngà ngọc
Em bảng đen vôi trắng giết đời nhau

Trăm con bướm bay về chung một ngõ
Suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
Em áo lụa dáng gầy hơn bóng núi
Rừng ơi rừng cây đợi đã bao lâu

Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
Gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
Em mới lớn nên tình như thác gọi
Thương giùm ta thân ngựa đã xa bầy.

Loa kèn của tôi

Cỏ đi Huế về. Quà cho mình là một bó loa kèn. Ôi hạnh phúc quá. Chỉ có Cỏ mới hiểu được mình thích cắm hoa loa kèn tháng 4 như thế nào. Chỉ có Huế và Hà Nội, loa kèn tươi và đẹp. Nắng quá hủy diệt nhưng sắc trắng tinh khôi của loa kèn đã át đi tất cả. Cỏ rất buồn khi trở lại Huế đợt này. Một cú sốc. Một sự thất vọng về tình yêu, về lòng người. Cỏ ơi, dù thế nào vẫn còn có mình đây mà.
Tối qua, đọc lại London với tiếng gọi nơi hoang dã để mai đi dạy. Mình có thói quen ghi rất nhiều những suy nghĩ trong sách mình mua. Mình đã ghi lại lòng mình.
Khi nước mắt con người cạn ráo trước nỗi đau của người khác, khi ấy trái đất hóa thành mồ chôn.
Khi người này đến với người khác mà cẩn trọng, dè dặt, đeo mặt nạ,khi ấy cuộc sống chỉ là một sân khấu.
Khi tôi chỉ sống và không cần đòi hỏi yêu thương, không cần ban cho ai tình yêu thì còn gì đau hơn không?
Đó là những ngày ở Hà Nội. Có rất nhiều tình cảm đẹp nhưng mình không đón nhận và có một tình cảm mình không hề biết. Có linh cảm con gái nhưng không thấy LNL thể hiện mạnh mẽ nên mình chỉ xem như bạn. Ai có hay ngờ, LNL đã viết cho mình vào cuốn sách này :
Love isnt everything for me but can help me overcome everything. Call me if...
Tự nhiên thấy hạnh phúc dù đã rất muộn. Bên kia địa cầu, LNL đang mải mê với luận án văn chương. Mình sẽ đợi cậu về đem chút say mê đến với học trò của mình.

Ngày cuối tuần rực rỡ

Đã lâu lắm rồi, my love- my husband mới thể hiện sự bất ngờ cho mình. Những ngày cuối tuần khác, anh chở mình đi biển. Còn lần này, đưa vợ đi đám cưới ở Đà thành. Mình cứ tưởng ông xã không hiểu mình. Hóa ra, ông xã rất cố gắng để chiều. Và cũng rất hiểu mình mong muốn gì. Cuộc sống này ngắn lắm, mình muốn sống cho từng khoảnh khắc thật ý nghĩa. Mình hay tâm sự với ông xã như thế. Mình không thể nằm nhà trong khi điện cúp, máy tính hết pin, một ngày chủ nhật mình thích vợ chồng đi sớm để còn hưởng chút riêng tư. Ông xã không thích vợ đi nắng, nên đã lên kế hoạch đi ô tô với bạn bè, đến phút chót mới bật mí. Mình hát bài Ô mê li. Rất nồng nàn và hồn nhiên.

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

ẤN TƯỢNG

Tiết mục khát vọng sống của đoàn Bình Thuận về anh Nguyễn Thanh Dũng-một chiến sĩ công an hình sự đã bị bọn tội phạm bơm kim tiêm nhiễm HIV vào người, anh đã lây cho vợ. Cả hai vợ chồng đã chết và để lại đứa con thơ. Tôi đã khóc khi xem. Những động tác múa hiện đại thể hiện sự đấu tranh giằng xé để được sống đã để lại trong tôi rất nhiều ấn tượng. Tôi cảm thấy công việc của người cong an thật thiêng liêng và đầy nguy hiểm. Tôi đến đây xem cũng để cổ vũ cho bạn mình và cho tất cả những người chiến sĩ công an.

Hai hàng me

Ngày hôm qua, tôi đã dạy hướng dẫn cho sinh viên cảm thụ vẻ đẹp của thơ tình dưới góc nhìn phong cách học. Một cảm xúc rất đầy. Tình cũng khó theo thời cơm áo khó. Tính biện chứng nước đôi trong tư duy: mỗi cuộc tình có một thú chia tay. Có bắt đầu sẽ có kết thúc. Có hạnh phúc sẽ có khổ đau. Bắt đầu là hai câu hỏi tu từ. Và kết thúc bằng ý tưởng về sự trọn vẹn:Nếu phải chọn đời nhau làm dấu chấm. Mỗi câu văn đâu được chấm hai lần. Giọng điệu của tác giả là một giọng tự vấn, rất đời, rất hài hước. Tôi thầm cảm ơn anh đã tặng tôi bài thơ này.

Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010

vWilliam Saroyan- Trái tim ta ở miền non cao

Chợt thấy yêu biết bao miền non cao. Đã nhiều lần leo núi và tận hưởng giây phút sảng khoái khi đứng trên núi cao nhìn xuống chặng đường đã đi qua. Lên non tận hưởng ánh dương. Sinh khí của đất trời. Của vũ trụ.
Thẳm sâu trong tâm hồn một không gian bao la.

Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

Bây giờ em ở đâu Marc Levi

Tôi đọc và thầm cảm ơn Marc Lêvi. Anh đã vinh danh tình yêu. Đó chính là tình yêu mà từ lâu tôi đã kiếm tìm. Tình yêu của những tâm hồn say mê nhau vì lí tưởng, trí tuệ, tình yêu không xác thịt, không dục vọng. Susan và Philip sống xa nhau, mỗi người theo đuổi lí tưởng về cuộc sống đích thực và họ yêu nhau trong thăm thẳm cách trở. Susan là người mạnh mẽ. Bản lĩnh. Tôi rất thích câu nói của Susan lúc nào em cần anh là anh sẽ luôn ở bên em, bất cứ lúc nào, ngay cả lúc anh đã bị ràng buộc. Susan hi sinh mình cho người dân vùng bão biển Trung Mĩ. Một mình gánh lấy sức nặng của hiểm nguy.

Núi đồi Quê Cỏ

Mình và Cỏ về Tiên Phước. Cỏ chở mình đi. Hai bên đường dáng Sưa đẹp quá. Nhà cỏ nằm sát núi. Phía trước là cánh đồng. Đẹp và yên tĩnh quá. Đã lâu lắm rồi mình mới tự thưởng cho mình một chuyến thưởng ngoạn cái đẹp như thế này. Trong cái chật chội và bận rộn của đời sống, có khi mình đánh mất mình lúc nào mà không hay. Không được thảnh thơi, không được về với thiên nhiên là dánh mất mình.Cỏ chụp cho mình rất nhiều hình. Tính mình hay quên, cứ không mang theo máy hình. Ngố thật.Hoa lan rừng nhà cỏ đẹp phải biết. Ba Cỏ hiền.Như đất.

Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

Xe đạp ơi

Tối qua, tôi, Cỏ và anh Khôi đi nghe nhạc Trịnh. Anh đi xe đạp tới. Chiếc xe thật đáng yêu. Anh kể cho Cỏ và tôi nghe câu chuyện về chiếc xe. Có thể nói, cả một huyền thoại được phủ lên. Trước khi anh mua, bạn bè hỏi anh mua xe gì. Anh bảo xe by foot. Thế là họ lên mạng tìm. Họ kháo nhau là chắc là xe gì ghê lắm đây, chắc mấy chục triệu. Chỉ có anh, Cỏ và tôi hiểu đó là một tình yêu đối với thiên nhiên, đối với môi trường sống của mình. Người Trung Quốc sản xuất ra xe máy, xe ô tô rất nhiều nhưng đất nước của họ người dân không đi nhiều. Thành phố Hàn Châu chỉ toàn xe đạp. Bắc kinh cũng nhiều xe đạp. Tại sao người Việt mình lại cứ muốn chứng tỏ mình giàu có bằng việc học đòi mua xe ô tô. Trong thành phố nhỏ như bàn tay này có rất nhiều xe ô tô không có chỗ để. Tôi chợt thấy xót xa. Cỏ ngày xưa cũng đi làm bằng xe đạp, nhưng từ khi chuyển sang làm cô giáo Cỏ không thể đi chiếc xe Xitin với áo dài được. Anh vầ Cỏ có nhiều điều rất giống nhau.
Ngày xưa, tôi cũng có một mối tình xe đạp. Những ngày ở Huế, anh đã đợi tôi trong khuôn viên trường Văn khoa, dưới bóng cây bàng, với chiếc xe đạp màu đen, có dàn ngang. Anh chở tôi trên con đường Phượng bay.

Hãy lắng nghe

Hãy nghiêng đời xuống. Nhìn suốt một mối tình. Để lặng nhìn không nói năng. Để buốt trái tim.Trong trái tim con chim đau nằm yên, Làm chiếc lá đi gieo lời dối gian. Trái tim khóc vì lời dối gian. Ngày mai thức dậy, sẽ không làm theo thói quen nữa. Sẽ tự nhủ lòng mạnh mẽ hơn.